Khi nữ nhân ăn phở
Khi
nữ nhân «ăn phở».
Tình cờ tìm thấy một bài phiếm luận viết cách đây vài năm,
xin chuyển đến các bác đọc chơi.
Ai đó đã nói: «Chinh
phục một phụ nữ theo nguyện vọng của mình là một điều khó, nhưng giữ được người
ấy mãi mãi ở bên cạnh mình quả là khó hơn nhiều». Người viết tự thêm vào
nhóm từ «theo nguyện vọng của mình»
để xác định việc chinh phục một phụ nữ là một chuyện khó, chứ nếu không theo
nguyện vọng thì việc chinh phục cũng chỉ để hái hoa qua đường rồi tan hàng.
Theo nguyện vọng của mình còn có nghĩa là mình sẽ chọn người đó làm người bạn
đời, làm mẹ của những đứa con tuyệt vời của mình. Thế nhưng sự đời bao giờ cũng
éo le gay cấn. Có nhiều người không giữ được một người phụ nữ cho suốt cuộc đời
của mình. Có khi chỉ giữ được phần xác còn phần hồn của người phụ nữ thì bay
bổng như cánh diều ở phương trời khác. Có người không giữ được cả phần xác lẫn
phần hồn của người phụ nữ, có nghĩa là người ấy đã một đi không trở lại.
Nói như vậy có phải là người phụ nữ một khi đã lấy
chồng thường có khuynh hướng muốn tìm một hướng đi mới lạ khác chăng? Không hẳn
như vậy. Có rất nhiều phụ nữ sau khi lấy chồng một mực thương yêu chồng, sống
chung thủy trọn vẹn vai trò người vợ, cho dù về sau người chồng sa đà, lầm lỗi
không làm tròn trách nhiệm một đấng phu quân. Không những thế những người phụ
nữ này còn đề cao, tôn vinh danh giá của chồng: «chồng em đẹp, chồng em sang, chồng em… đứng đắn…đàng hoàng»(1)
Nhưng tại sao lại có không ít người phụ nữ đành lòng
đi «ăn phở» trong khi đang chung sống
cùng chồng, người từng được âu yếm gọi là… «cơm».
Có nhiều người phụ nữ như vậy không? Chưa có ai thống
kê, chỉ biết được thỉnh thoảng nghe nói vợ ông A, ông B ông C gì đó đi «ăn phở». Ngặt một điều là người ta cũng
không biết được ông A, ông B, ông C gì đó có biết vợ mình đang «ăn phở» không?
Khảo sát để tìm hiểu lý do các đấng phu nhân đi «ăn phở», cuộc khảo sát cho biết:
1.
Người phụ nữ có nhu cầu quan hệ thể xác quá lớn.
Đây là trường hợp những người phụ nữ luôn luôn khao
khát hành vi quan hệ vợ chồng, nên khi có chồng nhưng rủi ro gặp ông chồng chỉ
kham nổi trong khoảng thời gian nào đó rồi kiệt sức hay mất «khả năng chi trả», những người phụ nữ này
dễ dàng đi «ăn phở» với những người
đàn ông mà họ có dịp tiếp xúc trong công tác, trong mối quan hệ xã hội mà không
cần phải trải qua giai đoạn quan hệ tình cảm sâu đậm. Như thế họ sẽ quên những
người đàn ông này dễ dàng để rồi sau đó họ có thể đến với những người đàn ông
khác khi có cơ hội và điều kiện thuận tiện. Khoái cảm của những người phụ nữ
này là được tiếp xúc với những mặt hàng mới lạ, những cảm giác kỳ thú khác nhau
ở từng người đàn ông. Có một cặp vợ chồng có ba đứa con kháu khỉnh, sau này khi
chúng lớn lên với lý do đặc biệt, ba đứa nhỏ được cho đi thử DNA, kết quả chỉ
có đứa đầu là con của ông chồng, hai đứa sau là con của hai người đàn ông khác.
Tuy nhiên những người phụ nữ thuộc týp này sẽ phải đương đầu với một mối họa vô
cùng to lớn nếu họ tình cờ gặp phải một người đàn ông hoang đàng lãng tử đã bị
nhiễm HIV.
2.
Người vợ bị coi như là oshin.
Nhiều ông chồng có tính gia trưởng, coi vợ như là một
người phục vụ toàn bộ các công việc trong nhà và cả những mối quan hệ bên
ngoài. Điển hình là trường hợp ông nọ tuổi ngoài ba mươi được người ta mai mối
cưới được một người vợ tốt. Vài năm sau những đứa con xinh xắn ra đời. Trong
khi chung sống người vợ bị coi là oshin, đồng thời là thư ký riêng giúp việc
cho ông chồng coi sóc một doanh nghiệp nho nhỏ. Chẳng bao lâu sau doanh nghiệp
này sập tiệm, ông chồng không có việc làm gì khác, bà vợ cũng trở về với công
việc của một oshin và phục vụ ông chồng. Thế rồi trong một dịp tình cờ bà quen
một người đàn ông chết vợ, ông này đối với bà rất mực tôn trọng, ân cần chăm
sóc. Bà thấy không thể nào có một người đàn ông khác đối xử với bà tốt như vậy.
Nhìn lại ông chồng, cái ông «cơm» của
bà, từ khi lấy nhau bà không hề được ông tôn trọng mà chỉ thấy bị bạc đãi, coi
thường từ cái tinh thần gia trưởng, độc đoán. Thỉnh thoảng bà tìm lý do này, lý
do nọ để bỏ «cơm» và tìm đến người
bạn tình không những có được giây phút thanh thản mà còn được thương yêu chiều
chuộng. Người đàn ông kia cũng chấp nhận kéo dài tình trạng lén lút để giữ gìn
hạnh phúc của con cái. Xét về tâm trạng của người phụ nữ này, có ý kiến cho
biết, họ không có gì phải hối hận khi phải lừa dối chồng để đến với người tình
mà họ thấy thật sự có hạnh phúc. Nếu có đổ bể ra họ cũng sẵn sàng chấp nhận
chia tay với ông chồng không bao giờ biết tôn trọng vợ mình.
3.
Bị «cơm» bế quan tỏa cảng:
Ông vừa lo làm ăn vừa có những mục giải trí riêng,
hằng ngày ra đi từ sáng sớm, tối mịt mới về, con cái có gia đình ở riêng. Ngày
lễ, Chủ Nhật ông hết chơi gôn, đến tennis, nhậu nhẹt, say sưa về nhà lăn quay
ra ngủ. Đầu năm đến cuối năm không hề «thương
yêu» vợ một lần. Đặc biệt «cơm»
vẫn lo cho bà đủ thứ từ miếng ăn, thức uống đến quần áo, nữ trang, bà muốn món
gì là ba mươi giây sau có ngay, kể cả thuốc men, khi ốm đau có ngay bác sĩ chăm
sóc. Bà nghĩ không lẽ ông biểu lộ tình thương chỉ bằng cách cung cấp cho bà
những thứ toàn mang tính vật chất, còn món ăn tinh thần, một lời nói âu yếm,
một cử chỉ vuốt ve, một buổi đi dạo trong công viên của hai vợ chồng trao đổi
nhau về chuyện con cái, cháu nội cháu ngoại, chuyện làm ăn kinh tế, chuyện thời
sự… hoàn toàn là một con số không. Bà chợt nghĩ hay là ông chồng mình thực thi
các sách lược bế quan tỏa cảng này là để giữ chân vợ không cho vợ có một hành
vi lãng mạn nào hết. Thế là bà có ý nghĩ của «người nông dân nổi dậy» cùng lúc với sự ức chế vì thiếu thốn tình
cảm đã lên đến tột cùng. Cơ hội tình cờ đến. Bà ra đi. Xin nói ngay, bà chỉ đi
ăn… «phở» với một người đàn ông khác
rồi lại trở về nhà với bốn bức tường vây kín. Từ đó cứ cách mười bữa, nửa tháng
bà lại vắng nhà trong chốc lát để thư giãn và tìm giây phút lãng quên cái «hỏa ngục» mà ông chồng đã dành riêng cho
bà. Chiến thuật cầm tù để giữ chân bà xã của ông chồng coi như bị phá sản,
nhưng ông không biết.
5.
Cơm trở thành bún thiu:
Đây là trường hợp nhiều ông chồng bị lâm vào hoàn
cảnh bi đát như bệnh hoạn nằm một chỗ, hoặc có đi lại cũng phải bằng gậy bốn
chân. Đàn ông trong hoàn cảnh này coi như Nam Tào giữ sổ rồi, các ông ra đi sớm
ngày nào khỏe cho người ở lại ngày ấy. Đáng thương phải dành cho người phụ nữ.
Có bà phải ứng chiến bên cạnh ông chồng hai mươi bốn trên hai mươi bốn để đút
cháo, cho uống thuốc, làm vệ sinh, kể chuyện trên trời dưới đất để an ủi cho
ông ấy lấy tinh thần Đôn Ki sốt chống lại bệnh tật là những cối xay lúa. Đó là
trường hợp ông còn «kỹ năng nghe hiểu»
chứ nếu ông rớt vào đời sống thực vật thì thôi chịu. Bà không cần phải biểu
diễn «kỹ năng kể chuyện» cho ông ấy
nữa mà làm gì. Trong trường hợp này những khi bà bán cái cho các con chăm sóc
ông ấy giùm bà trong một khoảng thời gian nào đó đủ cho bà ra ngoài thư giãn,
giải trí, hay đi shopping, hay nghe nhạc, khiêu vũ… Trong những giờ phút rảnh
rang như thế này, ông Trời thường trớ trêu dẫn dắt bà đến với một người đàn ông
đồng cảm với bà, cùng chung một điện tâm đồ với bà. Rồi thì từ đó về sau thay
vì đi ra ngoài thư giãn, giải trí bà đi… «ăn
phở» với người đàn ông đó.
Cũng với hoàn cảnh tương tự, một bà có ông chồng tuổi
tác không cao lắm nhưng đã biến thành ông cụ non, suốt ngày quanh quẩn trong
nhà hết ôm máy vi tính, đến nghe nhạc, đọc báo. Nhiều lúc không biết làm gì thì
ngồi nghe trong cơ thể đoán chứng bệnh nào đó đang phát triển để rồi bảo vợ đưa
đi bệnh viện khám. Nếu bác sĩ khám không ra bệnh, ông sẽ chê bác sĩ yếu tay
nghề. Bà vợ thỉnh thoảng không khỏi so sánh ông chồng mình với những người đàn
ông quen biết và thấy họ luôn luôn năng động, yêu đời và biết cách chăm sóc gia
đình, vợ con. Bà cảm thấy «oải» với
ông chồng mình quá, không hề có chút hứng thú gì khi ở bên cạnh ông chồng. Bà
nghĩ có lẽ bà phải chịu cảnh lạnh lùng, tẻ nhạt trong cuộc sống vợ chồng cho
tới ngày về bên kia thế giới. Thế rồi, cơ hội nghìn năm một thuở bà quen một
người đàn ông đang ở xa vợ con nửa vòng trái đất. Trước sự lịch lãm, dịu dàng,
trí thức và linh hoạt của người đàn ông đó, bà không ngại ngùng đến với người
ấy bằng tình cảm trọn vẹn mỗi khi có điều kiện thuận tiện. Từ nay bà đã có «phở» để thưởng thức.
Đứng trên một quan niệm về đạo đức, một số người cho
rằng người phụ nữ ấy phản bội chồng con và gia đình hoặc không chung thủy thì
có phần oan uổng. Ngoài những nhu cầu về tinh thần cũng như về vật chất, người
phụ nữ cũng cần được quan tâm đến nhu cầu về sinh lý. Tại sao lại bắt buộc họ
sống mà không có sự quan tâm đến những nhu cầu thiết thực đó? và rồi họ sẽ bị
những cơn stress hành hạ trong cuộc sống.
6. Cơm trả bài yếu xìu,
hoặc không thuộc bài luôn:
Từ sau đám cưới đến năm bảy năm sau đó, «cơm» tỏ ra bình thường và đã đem lại kết
quả khả quan với vài nhi đồng kháu khỉnh, bình an lớn mạnh. Thế nhưng sau đó «cơm» dần dần nguội lạnh theo thời gian.
Chuyện vợ chồng, «cơm» thực hiện một
cách miễn cưỡng, có khi phải đợi bà vợ nhắc nhở khuyến khích. Cơm không bao giờ
trả bài cho ngon lành, khi thì «cơm»
có vẻ như muốn làm sớm nghỉ sớm. Xong việc lăn ra ngủ như chưa từng được ngủ
bao giờ. Trong khi đó người vợ chưa bao giờ có được cảm giác thỏa mãn kể cả
thời gian mới cưới, lúc ông chồng còn trai trẻ phong độ và chuyện vợ chồng cũng
đưa đến kết quả từng tí nhau ra đời khỏe mạnh. Thế nhưng người vợ luôn luôn bị
hụt hẫng, không bao giờ biết đến cảm giác của một người phụ nữ đạt đỉnh cao khoái
lạc. Nhiều khi bà nghĩ rằng không lẽ chuyện gần gũi vợ chồng là chỉ có vậy thôi
sao, tuyệt đối không có gì là hứng thú và cuối cùng bà cùng với ông tuyên bố «miễn chiến bài» đêm đêm mỗi người một
giường cho yên chuyện. Nhưng «con Tạo trớ
trêu» bày ra cảnh éo le rắc rối, bà tình cờ quen được một người đàn ông tại
một bữa tiệc tân gia ở nhà một người bạn. Qua cách nói chuyện của người đàn ông
đó cộng với cách ăn nói có vẻ chân thật và vô cùng bặt thiệp khiến bà cảm thấy
như đã quen người đàn ông này «từ kiếp
trước». Thừa dịp đi một mình bà đồng ý để ông ta mời đi ăn vào vài ngày sau
đó. Rồi tiếp theo vài lần đi ăn uống, nghe nhạc ở những nơi xa xôi kín đáo, bà
thấy người đàn ông này có những điểm tuyệt vời mà ông chồng không hề có rồi sau
cùng bà nhận lời đi Vũng Tàu với người đàn ông ấy. Sau chuyến đi bà phát hiện
chuyện vợ chồng quả là tuyệt diệu mà ông chồng của bà không đem tới được cho
bà…
7. Cơm là một người
đàn ông lực điền, thích nhậu nhẹt.
Đây không phải để ám chỉ ông chồng là một nông dân
cày sâu cuốc bẫm, mà là một người đàn ông bình thường có trình độ văn hóa nhất
định nhưng chỉ phải cái tật là về «chuyện
ấy» thì anh ta thực hiện như con hổ đói, tiêu thụ con mồi ngấu nghiến rồi
lăn kềnh ra ngủ như chết. Mỗi lần đi nhậu nhẹt say sưa với bạn bè, trong khi
những người khác đi tăng hai để giải quyết cơn hưng phấn thì anh trở về nhà bắt
vợ phục vụ. Thế là cái cảnh hùng hục của ông chồng lại tái diễn. Người vợ tự
cảm thấy như một đồ vật vô tri vô giác để ông chồng tùy tiện sử dụng. Rồi trong
một dịp tình cờ khi tập thể dục buổi sáng ở một công viên, bà gặp một người đàn
ông chết vợ, người này đã dành cho bà một thứ cảm tình đặc biệt, cho nên sáng
nào bà cũng đến công viên tập thể dục nhưng chủ yếu là để găp người đàn ông đó,
để được đi bên cạnh, để được sưởi ấm từ làn hơi đàn ông của người ấy. Từ những
cuộc hẹn hò ăn sáng cơm tấm, phở (nghĩa đen)… dần dần đưa hai tâm hồn đồng điệu
vào khách sạn. Những cử chỉ dịu dàng, thân thiết của người đàn ông đã đem lại
cho người phụ nữ đó cơn khoái lạc vô biên mà ông chồng lỗ mãng của bà không hề
có được.
8.
Ông «ăn phở», bà cũng «ăn phở»:
Tình huống này người ta còn gọi là «ông ăn chả, bà ăn nem». Biết chắc chắn
chồng mình đang thưởng thức một món «phở»
tàu bay hay tàu lặn nào đó rồi, thế mà ông ta cứ chối phăng phăng, lại còn mắng
mỏ vợ con. Bà căm thù sâu sắc, lợi dụng còn chút đỉnh dung nhan của buổi chiều
tà sérénata, bà cặp bồ với một người đàn ông khác, ngang nhiên kéo dài mối quan
hệ trong bầu không khí của một vùng Trung Đông ngập tràn lửa khói.
9.
Người tình trong chốc lát:
Đây là trường hợp của những người phụ nữ rủi ro có
chồng đã ra người thiên cổ nhưng không muốn bước thêm bước nữa, ở vậy nuôi con,
hoặc có chồng nhưng lại đính kèm những bệnh về nam khoa, hoàn toàn không đem
lại niềm khoái cảm cho vợ hiền. Giới phụ nữ gặp trường hợp này, có người phải
tự giải quyết mỗi khi có nhu cầu thể xác bộc phát. Có người tự đi đến một số
rất ít địa điểm có những «chàng Kiều»
để được thỏa mãn trong vài giờ. Nơi đây việc bảo mật về nhân thân của người phụ
nữ được tuyệt đối giữ gìn nghiêm khắc bằng mọi cách, kể cả việc đảm bảo cho
người phụ nữ không để lây nhiễm HIV. Trong bài trước, người viết không xếp mấy «chàng Kiều» vào danh mục «phở» của quý bà, quý cô, ở đây người
viết chỉ muốn trình bày một hoạt cảnh đặc biệt của xã hội mà có thể nhiều người
chưa biết.
10.
Ăn «phở» để bù đắp chi phí gia đình.
Ở những cặp vợ chồng tương đối còn trẻ trung, con cái
còn nhỏ dại, tình cờ quen biết với các đại gia cao tuổi nhưng còn hảo ngọt, còn
ham «gái một con trông mòn con mắt, hai
con trông quắt cần câu…». Khi có «alô»
của đại gia, người phụ nữ tìm đến khách sạn đại gia đang ở sau đó cùng với đại
gia qua đêm, hay qua ngày rồi ra về cùng với món tiền lì xì vài hai vé của đại
gia. Có phụ nữ được chồng đưa tới chỗ của đại gia rồi hẹn ngày giờ đến đón về.
Người chồng này rất dễ dàng thông cảm vì số tiền người vợ được đại gia lì xì sẽ
đem về bù đắp vào chi phí gia đình. Ở Tây phương trường hợp này khá phổ biến,
khác với hình thức kinh doanh «call girls»
ở Mỹ.
11.
Ăn «phở» từ xa.
Trường hợp này còn gọi là «ăn phở» bằng tinh thần, hay nói theo kiểu bình dân là ngoại tình
trong tư tưởng. Người phụ nữ đã có một mối tình đầu thắm thiết ở tuổi học trò,
nhưng vì lý do đặc biệt nào đó, hai người phải hát bài ca dang dở, mỗi người
mỗi phương trời cách biệt. Mười, mười lăm năm sau, trời xui đất khiến, hai
người gặp lại nhau, anh chàng đã có rờ moọc vợ con dài sọc, còn nàng thì «duyên thiên» đã «nhô đầu dọc» (2) rồi, lại thêm tay bồng tay mang. Nhưng tình cũ như
thỏi nam châm hút hai người lại với nhau. Hai người dù đã có hai gia đình đầm
ấm riêng nhưng vẫn nghĩ đến nhau. Thỉnh thoảng, không chịu nổi sự nhớ nhung hai
người lại đến với nhau tại một nhà hàng, một quán cà phê nào đó rồi chia tay ai
về nhà nấy, như vậy cũng đủ thỏa lòng mong đợi, đồng thời giữ được tình trạng «ăn “phở” từ xa».
Kết
Luận:
Tóm lại, nam nhi hay nữ giới ai cũng là những con
người bình thường, ai cũng có những ham muốn mà các nhà đạo đức thường gọi là
dục vọng. Ngoài miếng ăn, giấc ngủ người ta, cả nam lẫn nữ, ai cũng muốn hưởng
thụ niềm cảm xúc tuyệt vời trong sự gần gũi giữa người đàn ông và người đàn bà.
Sẽ là vô duyên nếu đi khuyên bảo một người đàn ông hay một người đàn bà: «Này, anh hay chị không được ăn “phở” nhé».
Mà có lẽ chỉ nên nói rằng: «Ừ, có ăn gì
thì ăn, đừng để thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng».
___________________________
(1) Câu này chôm từ một bài hát cải lương trong tuồng
«Nửa đời hương phấn»
(2) Lấy từ câu thơ của Hồ Xuân Hương: «Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc», ý
nói người con gái chưa có chồng.
Comments
Post a Comment